
Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009
Happy birthday anh Nhã cu
Hôm qua là SN anh cu Nhã, chờ mãi, đợi mãi để em bồ anh Nhã có lời chúc mừng nhưng chắc họ chúc tụng nhau bằng phương tiện khác mất roài. Hôm nay muộn một ngày nhưng thay mặt BTC chúc anh Nhã cu của chúng ta luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.
Send this eCard !

Hoa sữa

Hoa sữa,...
Hoa sữa, đối với tôi là thứ đáng ghét, thứ nhất cái mùi nồng, hắc, thứ hai là thân cây chẳng thanh mảnh chi hết, thứ ba là hoa chẳng mấy đẹp đẽ mà không biết bao nhiêu người bàn loạn, khen chê xùng xoàng, thứ tư, thứ năm,... Túm lại, có nhiều cái để ghét cái giống này. Và cũng chả đáng để nhớ đến nó, thật vậy đó.
Chiều nay đi làm về, chạy xe trên đường bụi bặm, ồn ào, chiếc mũi cà chua của tôi bỗng dưng bắt gặp làn hương của hoa sữa. Mùi hương rất thoảng và cũng chỉ là thoáng qua vì tôi chạy xe khá nhanh. Tôi đâm nghi ngờ có phải là “nó” không mới nên mới lẩn thẩn nhớ lại. Bây giờ đã là tháng 10 rồi, thường đây là thời kỳ cây sữa ra hoa. Thật ra, hoa sữa nở cũng không hoàn toàn đúng kỳ thường niên như hoa mai, hoa phượng mà có thể sai khác cả vài tháng. Tôi cũng không biết trên đoạn đường đã đi qua ấy có cây hoa sữa nào không hay là tự nhiên mình lại mớ đến mùi hoa sữa nữa?
Qua một ngã tư, dù đã chiều muộn, tôi chọn con đường dài hơn để về nhà vì trên con đường này có cây hoa sữa. Tôi muốn kiểm tra khứu giác của mình có chính xác không? Và quả thật, hoa sữa đã nở trắng cây rồi nhưng tại sao đi qua đây không thấy mùi hoa “ngào ngạt”, cũng không thấy thoảng thoảng như ban nãy? Có lẽ mỗi cây có cách tiết hương khác nhau chăng? Vì từ lúc tôi ngửi thấy mùi hoa sữa lúc nãy cho đến nay chỉ cách nhau khoảng chừng 10 phút.
Quy luật yêu, ghét, nhớ,quên cũng bất thường ( có lẽ mình già rồi ?!). Không phải cứ ghét là sẽ chóng quên, còn yêu thì nhớ kỹ. Qua kinh nghiệm “ghét của nào trời trao của đó” cũng đúng nên trong muôn vàn mùi hương của cây cỏ, không mùi hương nào khiến tôi phải mất công đi “thẩm tra” có phải là chính nó không? Chợt thấy nếu chỉ một thoáng phảng phất hương hoa sữa thì cũng hay hay tựa như vị đăng đắng của cà phê,vị ngọt ngào của đôi môi ai đó hay của mùi khói xăng xe hơi chạy qua mà không hiểu sao lúc nhỏ tôi và nhiều bạn khác cũng thích thích ngửi rồi kháo nhau: " thơm quá, thơm quá” như trong một truyện ngắn nào đó của Nguyên Công Hoan có mô tả chỉ tiết này.
Lý do cuối cùng để tôi “ghét” hoa sữa là vì nó mà tôi post bài này và có thể bắt gặp cái bỉu môi, nhăn mặt của ai đó: “Lại cái món tình yêu thời học trò nữa à”
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)