Tình hình là:
- Đọc bài Chó... bên dưới bỗng nước miếng chay ròng ròng
- Tuấn B ở trỏng ngửi mùi chả chó nên đã book vé máy bay + taxi ra thẳng Nhật Tân
- Nhã cu bừng tỉnh sau mấy tháng đắm chìm trong khoái lạc, muốn gặp các bạn để chia sẻ nỗi lòng hạnh phúc
- Lại đúng mùa hoa sữa đang rơi...
Nên chăng:
- Ta làm một bữa chó hoành tráng cho đúng với những tâm hồn đang thổn thức, những cỗ lòng đang rạo rực.
Chốt lại:
- 11h00 trưa thứ Bảy 31/10 tụ tập tại Index Cafe, đủ người là trực chỉ Nhật Tân. Cố gắng nhậu đến tối rồi lượn về Nguyễn Du thưởng thức hoa sữa nồng nàn để xua đi vị mắm tôm riềng mẻ trần tục...
Thành phần đã confirm:
- Tuấn B
- Dung
- Nhã cu (coi như đã chốt hạ)
- Đức
- Ngân
...
Mọi người tự thêm vào nhé
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
Năm trâu nói chuyện…chó

Năm trâu nói chuyện…chó ( Nhân chuyện bạn nặc danh nào đó yêu cầu ọp )
Về quê, chó nhiều vô thiên lủng. Nhà ít thì 1, thường thì đều 2, 3 con trở lên cả. Chó chạy rông hàng đàn. Ngõ vắng xôn xao tuyền cứt chó. Nói chung là rất hãi. Hãi giẫm phải cứt chó thì ít mà hãi chó cắn thì nhiều.
Người làng người nước quen rồi thì chẳng nói, chứ như người lạ đi qua thì… phải biết. Ngõ đang vắng, khách lạ đi vào, chú chó đầu tiên trông thấy, gầm gừ rồi sủa váng lên. Lập tức không biết từ đâu, hàng chục con nhao ra tắp lự. Mực , vàng, khoang, đốm,vện cỡ to, nhỏ, choai choai.v.v. nhâu nhâu sủa điếc tai. Mắt vằn, mõm nhăn, răng nhe trắng nhởn xông tới. Người có kinh nghiệm thì cứ bình tĩnh vừa đi vừa nẹt, còn không thì hồn vía lên mây, ba chân bốn cẳng chuồn cho nhanh. Ác cái càng sợ, càng chạy thì chó càng đuổi tợn. Kinh hơn nữa là vào đến giữa ngõ mà bị chó quây là ăn đủ. Có mà chạy đằng trời. Vô phúc gặp phải mấy chú chó lai to như con bê hồng hộc lao ra nữa thì ôi thôi…khóc ra tiếng Mán. Sợ vãi cả ra quần.
Đấy đó là chó lạ, còn chó nhà thì khác. Nuôi từ bé, quấn quít với chủ. Biết buồn, biết vui, biết sợ, biết nịnh.v.v. đủ cả. Đại khái là trong tất cả cái lũ vật nuôi thì chó là giống có tình nhất. Cảm xúc chó chân thực , đầy bản năng và ngu muội. Chó phục tùng ông chủ như con nhang thành kính thánh thần.
Có anh chàng sỹ quan đi công tác xa nhà nhiều năm khi ngồi trước cái mâm thịt chó nghi ngút khói cũng ngậm ngùi than thở : " Đừng ăn thịt chó , tội lắm !!! Tao xa nhà nhiều năm , khi về thì vợ tao nhìn tao như đá cuội , con cái tao đã lớn và không nhận ra tao , họp lớp thì người cũ cũng không coi tao ra gì , chỉ có con chó ngày xưa vẫn vui mừng khi nhận ra chủ cũ... " . Nói vậy thôi mà khi đánh chén thì chàng ta vẫn hăng hái nhất , đúng là bộ đội có khác , cái gì cũng xung phong đi đầu .
So với lợn ngu đần thì chó hơn xa. Ấy vậy mà khi oánh chửi nhau thường vẫn hay chửi: Thằng (con) chó (lợn) này! Kể cũng tủi cho chó khi bị xếp ngang hàng với lợn.
Chó trung thành và tin cẩn vậy, nhưng khổ cái thịt chó lại ngon, hợp với rượu quê cuốc lủi. Mà cái tình người cũng bạc. Về quê giờ phổ thông là được mời ăn cỗ chó. Liên hoan – chó. Giỗ chạp – chó. Cưới – chó . Họp lớp 12 bờ cũng chó.v.v. đại khái cái gì cũng chó cả. Nhà nuôi vài con, đợi dăm tháng ước chừng 5, 7 cân là thịt. Thường thì thịt vào dịp nhà có việc, mà không thì cũng chẳng sao. Mưa buồn, ngồi uống rượu suông, thấy con chó lượn qua, tự dưng ngửi thấy mùi chả nướng thơm lựng, bát xáo, đĩa hấp, đĩa dồi nóng hôi hổi….nước miếng ứa đầy chân răng. Thế là thịt,Tao hoá kiếp cho mày để kiếp sau lên làm người , sướng nhé chó ơi!!!.
Móc cái a lô gọi thêm đôi người nữa đến. Cái gì? Chó à? Đến ngay! Đến ngay! Ai cũng vui cả. Chó mà.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)