Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Tụ tập cuối năm

 Hi all
Nhân dịp kết thúc năm 2011 và nhân dịp nhiều cái nhân dịp khác, lớp ta sẽ tổ chức tụ tập vui vẻ xả stress. Hy vọng các bạn bố trí thời gian trốn vợ/chồng/con tới tham gia.

Chương trình: Cafe - Nhậu - Hét
Thời gian: 9h30 thứ Bảy 10/12/2011
Địa điểm: Cafe Climax - Cung văn hoá hữu nghị - đường Trần Bình Trọng


BTC xin tổng kết buổi gặp gỡ cuối năm được diễn ra vào ngày 10/12/2011
   Vẫn theo tinh thần cũ của lớp mình là chủ trương sản xuất cao su không ngừng phát triển cộng thêm chăn nuôi bò chạy rông nên một số chú bị lạc mặc dù mang tiếng vẫn là dân phường Trần Hưng Đạo. BTC xin post lên 1 số hình ảnh để các bạn không có điều kiện tham gia được chiêm ngưỡng.
Màn khởi động tại Climax cafe
Làm nghĩa vụ tài chính cuối năm:

- Nga "nợn": Ối, đại za kìa 
- Hải Anh: Ly ơi, đừng khuấy động phong trào thế chứ
Cười hay mếu?

Ánh mắt âu yếm pha lẫn thèm khát
Ngân quen tiêu Oi rồi giờ dùng tiền Việt nên nhầm tỷ giá, các bạn thông cảm
 Mất tiền phải tươi thế này chứ
Nhã cu vừa bán lợn ở quê nên chi thoáng, quyết định trả nợ cả năm ngoái
 Thôi đủ rồi, không thu nữa
Đi chén thôi
Tăng 2: Chén



Bóp là nghề của nàng

Ngoài ra nàng còn biết nặn
Chén là việc của chàng


Sau đây là menu bữa trưa dành cho 10 người 

Rau dưa vớ vẩn







Với nàng, tiền bạc là phù du
Chén xong phải lắc, tệ nạn chưa?

Nói tóm lại bữa trưa toàn các món đồ bổ nên BTC ngất đến hôm nay mới tỉnh. ( Đề nghị update thêm ảnh vì máy của tớ chỉ ghi được có chừng đó thôi ).




Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

20-11

Xin gửi tới các Thầy - Cô những đó hoa nhân ngày Nhà giáo Việt Nam
Kính chúc Thầy - Cô: Sức khoẻ & Hạnh phúc
(Ảnh Somewhere in Google)

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Gặp gỡ Sài Gòn

Sài Gòn, 6h chiều trời đổ cơn giông xua đi cái nóng nực ban ngày, cũng là lúc hắn vừa xong việc. Mobile trong túi quần lục đục, hiện số "12b.TuanB", hay rồi đây :
- Anô! Ông ở đâu rồi, ra CMT Đồng Khởi nhé, tôi hẹn mọi người rồi!
- Ok! Ra liền, ra liền hà (Mới vào SG mấy ngày đã pha giọng rồi, đúng là đồ mất gốc)

Hắn vội vã về khách sạn quăng đồ, bắt xe ôm thẳng tiến. Đến nơi đã thấy ông bạn ngồi gật gù. Thế rồi 2 thằng 1 Ken nóng, 1 Ken lạnh lai rai ngồi chém gió, lát sau có thêm quý ông Huỳnh Minh Thiện lịch lãm trong trang phục quần short carô, áo thun nhưng nhất quyết không uống bia.

Rồi em đến! Chỗ này vỗn dĩ là quán hầm, khách khứa đi xuống phải theo một cầu thang sắt xoáy trôn ốc. Cả ba thằng bỗng nghệt mặt ra nhìn khi thấy 1 đôi chân dài miên man hiện ra, đôi chân cứ dài mãi theo mỗi nhịp cầu thang. Đến khi miếng xúc-xích cắn dở rơi khỏi mồm Thiện thì cả bọn mới nhận ra đó là Diệp, ba tiếng thở dài bị chìm đi trong ngụm bia...
 Giờ hắn mới hiểu tại sao lúc mới đến, sau màn chào hỏi bắt chân bắt tay định kéo ghế ngồi cạnh thì TuấnB mặt lạnh tanh chỉ "Ông sang kia ngồi!", hắn với lão không thân thì đã đành, đằng này với Thiện cũng y chang vậy. Ra là lão dành chỗ cho Diệp, bạn bè giờ tốt với nhau thế đấy...

 Cuộc nhậu kết thúc lúc 10h trong tình cảm lưu luyến, không phải vì quý nhau đâu mà thằng nào cũng lo Diệp ở lại với thằng kia lỡ có gì... cuối cùng cả ba thằng ở lại đến khi "xe nhà" của Diệp tới rước nàng đi.
 (Phóng sự trên bao gồm nhưng không toàn bộ sự thật, độc giả cân nhắc trước khi đưa ra comment)

Không hẹn mà gặp, cả TuấnB và Diệp sẽ có mặt tại Hà Nội trong khoảng 12/11 đến 20/11. Nên chăng sẽ có 1 buổi tụ tập vào chiều thứ Bảy 12/11 này? Mọi người cho ý kiến, nếu ổn thì gấn đó Đức sẽ gửi  lại ngày giờ, địa điểm qua SMS

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Chào mừng ngày 20/10





PHỤ NỮ THẬT SỰ MUỐN GÌ...?...?...?

  
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, có một ngôi làng của bộ tộc Adam sống trong một thung lũng. Tất cả mọi người trong bộ tộc đều lấy tên của bộ tộc để đặt trước tên của mình như một sự tôn vinh, Adam1, Adam2, và cứ thế tăng dần lên...

Một ngày nọ, tù trưởng của làng, Adam1, bỗng nẩy ra ý định mình sẽ làm một chuyến phiêu lưu. Anh ta đem theo tất cả những thứ cần thiết, trao quyền tù trưởng cho người bạn thân nhất của mình là Adam2 rồi lên đường.

Chuyến phiêu lưu nào cũng đến lúc kết thúc, và Adam1 giờ đây đang trên con đường trở về ngôi làng yêu quí của mình. Gần về đến làng, Adam1 chỉ còn phải đi qua một con đường nhỏ xuyên qua núi.

Bỗng nhiên, một con quái vật khủng khiếp nhảy ra ngay trước mặt anh, nói với Adam1 rằng nó sẽ giết chết anh nếu không trả lời được câu đố của nó.

Nó nói rằng đây là một câu đố vô cùng khó, hàng trăm hàng ngàn năm nay, những bộ óc siêu việt nhất của loài người cũng không tài nào có câu trả lời đúng, vì thế nó sẽ cho Adam1 thời gian một năm để tìm ra câu trả lời. Quá thời hạn đó nó sẽ tìm đến để giết chết Adam1 (đương nhiên là nó sẽ làm được - quái vật mà) và tiện thể tiêu diệt luôn cả làng của anh ta.

Và câu hỏi đó là: “Phụ nữ thật sự muốn gì?”.

Đây quả là một câu hỏi quá sức khó đối với Adam1, nhưng không còn cách nào khác, anh đành chấp thuận.

Trở về, Adam1 hỏi tất cả mọi người trong làng, nhưng không ai đưa ra được câu trả lời hoàn hảo. Adam1 cũng mời tất cả các nhà thông thái của bộ tộc Adam đến để hỏi, các nhà thông thái tranh cãi với nhau rất lâu, rất lâu mà vẫn không tìm ra được câu trả lời. Cuối cùng họ khuyên Adam1 nên đến hỏi mụ phù thuỷ già sống gần đó, tuy nhiên cái giá phải trả cho mụ thường là rất đắt...

Những ngày cuối cùng của thời hạn một năm cũng đã tới gần. Adam1 không còn cách nào khác là đến xin ý kiến của mụ phù thuỷ. Cô ta đồng ý sẽ đưa câu trả lời nhưng với một điều kiện. Đó là cô ta muốn lấy Adam2, vị tù trưởng rất đẹp trai, phong độ và mạnh mẽ của bộ tộc Adam, bạn thân nhất của Adam1.

Adam1 thất kinh và nghĩ, nhìn mụ phù thuỷ mà xem, mụ vừa cực kì xấu xí lại vô cùng độc ác. Adam1 chưa từng bao giờ thấy một ai đáng sợ như mụ ta. Không, Adam1 sẽ không để bạn thân của mình phải chịu thiệt thòi đến như vậy. Adam1 cố thuyết phục mụ ta nhưng không, mụ không chấp nhận ai khác ngoài Adam2.

Khi biết chuyện, Adam2 đã nói với Adam1 rằng sự hi sinh đó của chàng làm sao có thể so sánh được với sự sống của Adam1 và sự tồn tại của ngôi làng yêu quý. Và Adam2 quyết định hy sinh.

Cuộc hôn nhân được chấp thuận và Adam1 cũng nhận được câu trả lời. Điều phụ nữ thật sự muốn đó là: “Có thể tự quyết định lấy cuộc sống của mình“.
Ngay lập tức tất cả mọi người đều nhận ra rằng mụ ta vừa thốt ra một chân lý. Adam1 của họ nhất định sẽ được cứu. Quả thật con quái vật khủng khiếp nọ đã rất hài lòng với câu trả lời và giải thoát cho Adam1 khỏi cái án tử hình kia.

Sau đó tất nhiên là đám cưới của mụ phù thủy và Adam2. Tưởng chừng như không có gì có thể khiến Adam1 hối hận và đau khổ hơn nữa vì đã để cho bạn mình phải hy sinh như vậy. Tuy nhiên chàng tù trưởng Adam2 của chúng ta vẫn cư xử hết sức chừng mực và lịch sự..

Đêm tân hôn, Adam2 thu hết can đảm bước vào động phòng. Nhưng, gì thế này? Trong phòng không phải là mụ phù thủy già nua xấu xí mà là một cô gái vô cùng xinh đẹp đợi chàng tự bao giờ.

Nhận thấy sự ngạc nhiên trên nét mặt chàng, mụ phù thuỷ từ tốn giải thích là vì chàng rất tốt với cô lúc cô là phù thuỷ nên để thưởng cho chàng, cô sẽ trở thành một người xinh đẹp dễ mến đối với chàng trong một nửa thời gian của ngày. Vấn đề là chàng phải lựa chọn hình ảnh của nàng vào ban ngày và ban đêm.
Chao ôi sao mà khó thế? Adam2 bắt đầu cân nhắc:

Ban ngày nếu nàng là một cô gái xinh đẹp thì ta có thể vênh mặt, ưỡn ngực tự hào cùng nàng đi khắp nơi cùng anh em, nhưng ban đêm làm sao mà chịu cho nổi?
Hay là ngược lại nhỉ, cứ để nàng ta xấu xí trước mặt mọi người đi, còn khi màn đêm buông xuống ta sẽ tận hưởng thiên đường cùng nàng công chúa kiều diễm kia?
Adam2 đã nghĩ ra câu trả lời cho mình, trước khi nhìn xuống dưới, nếu bạn là 1 Adam, bạn cũng nên có câu trả lời, ai mà biết được liệu bạn có rơi vào tình huống này hay không?
...

Adam2 đã bảo mụ phù thuỷ hãy "tự quyết định lấy số phận của mình". Tất nhiên câu trả lời này đã làm cho mụ phù thuỷ đội lốt cô nàng xinh đẹp kia hài lòng và nàng ta nói rằng nàng ta sẽ hóa thân thành một cô nương xinh đẹp suốt đời. Đó là phần thưởng cho người biết tôn trọng ý kiến của phụ nữ.
Vậy bài học rút ra từ câu chuyện này là gì? Như Adam2 sau này vẫn nói đi nói lại với con cháu...


Vợ bạn đẹp hay xấu điều đó không quan trọng, vì từ sâu bên trong cô ta vẫn là ....  "một mụ phù thuỷ"
Sưu tầm. 

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2011

Chúng bay đi đâu hết cả rồi!!!!

- Cái Tý, thằng Sửu đâu, chúng bay chạy đằng nào mà để nhà của vắng hoe thế này... mấy tháng rồi bờ-lốc không có bài là sao???
- Dạ.... bẩm cụ, Sửu đây, bọn con đang ra Cột cờ quét tước chuẩn bị cho cu Hải khao chức bố tiện thể đón cái Hường ở bển về ạ.
- Hường nào nhể???
- Dạ, cái con Hường xinh xinh ngày xưa cụ gọi là Hường rồ ấy
- Ờ, thế bao giờ nó về làng, ăn uống ra sao? 
- Bẩm cụ, đúng 9h00 sáng Chủ nhật này cafe ở High land Cột cờ ạ, sau đó có nhậu gì thì tính tiếp
- Ờ, rồi, mày loa cho làng biết, nhớ bảo chúng nó đi bầu cử sớm rồi ra nghe không. Thôi tao đi dancing đây
- Vầng, cụ lượn cho nước nó trong

kết quả đê

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

...chị em hớn hở đi ra đi vào

Lớp ta vốn âm thịnh dương suy, đi nhậu lần nào cũng được vài mống đực rựa ngồi khép nép, uống rón ra rón rén, thế nên có nhẽ vào ngày này chị em phải chúc ngược lại anh em mới đúng.
Nhưng mà gì thì gì, cũng phải có 999 đoá hồng và clip hot để chúc chị em luôn đằm thắm & quyến rũ cho cuộc sống luôn tươi đẹp
     Photobucket





Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011

Năm mèo - ta lại gặp nhau


Mừng tân niên - welcome bạn Tuấn ở trỏng ra đón Tết muôn - chúc mừng bạn Hải lên chức bố.... và rất nhiều lý do khác

Vậy thì:
- Ở đâu: Vẫn High Way 4 - 25 Bát Sứ vì chưa tìm được chỗ hợp lý hơn
- Bao giờ: 18h00 thứ Bảy - 12/2
- Thành phần: đương nhiên là tất cả

Kính báo!

Chúc mừng bạn Hải

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2011

Tất niên sớm

Nhân thể  Tuấn B ở trong ra họp đại hội Đảng, hắn kêu gào tụ tập, và thế là độ nhậu lại diễn ra như bao lần khác. Do thời gian hơi gấp và cũng không muốn quấy quả các bạn vào thời điểm bận rộn này nên không gửi thông báo trước như mọi lần.

Vẫn là High Way 4  với những khuôn mặt xưa như trường Việt Đức

 Dung béo thu hoach thêm 1 mớ
Rượu ngon và bạn hiền làm Đức cứ uống bòm bọp, say lúc nào ko biết. Bạn nào trót chụp ảnh Đức lúc đó thì đừng phổ biến kẻo ảnh hưởng đến hình ảnh trong sáng của y



Có lẽ sau Tết làm 1 bữa hoành tráng chính thức cái nhỉ?