Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

Hoa sữa



Hoa sữa,...

Hoa sữa, đối với tôi là thứ đáng ghét, thứ nhất cái mùi nồng, hắc, thứ hai là thân cây chẳng thanh mảnh chi hết, thứ ba là hoa chẳng mấy đẹp đẽ mà không biết bao nhiêu người bàn loạn, khen chê xùng xoàng, thứ tư, thứ năm,... Túm lại, có nhiều cái để ghét cái giống này. Và cũng chả đáng để nhớ đến nó, thật vậy đó.

Chiều nay đi làm về, chạy xe trên đường bụi bặm, ồn ào, chiếc mũi cà chua của tôi bỗng dưng bắt gặp làn hương của hoa sữa. Mùi hương rất thoảng và cũng chỉ là thoáng qua vì tôi chạy xe khá nhanh. Tôi đâm nghi ngờ có phải là “nó” không mới nên mới lẩn thẩn nhớ lại. Bây giờ đã là tháng 10 rồi, thường đây là thời kỳ cây sữa ra hoa. Thật ra, hoa sữa nở cũng không hoàn toàn đúng kỳ thường niên như hoa mai, hoa phượng mà có thể sai khác cả vài tháng. Tôi cũng không biết trên đoạn đường đã đi qua ấy có cây hoa sữa nào không hay là tự nhiên mình lại mớ đến mùi hoa sữa nữa?

Qua một ngã tư, dù đã chiều muộn, tôi chọn con đường dài hơn để về nhà vì trên con đường này có cây hoa sữa. Tôi muốn kiểm tra khứu giác của mình có chính xác không? Và quả thật, hoa sữa đã nở trắng cây rồi nhưng tại sao đi qua đây không thấy mùi hoa “ngào ngạt”, cũng không thấy thoảng thoảng như ban nãy? Có lẽ mỗi cây có cách tiết hương khác nhau chăng? Vì từ lúc tôi ngửi thấy mùi hoa sữa lúc nãy cho đến nay chỉ cách nhau khoảng chừng 10 phút.

Quy luật yêu, ghét, nhớ,quên cũng bất thường ( có lẽ mình già rồi ?!). Không phải cứ ghét là sẽ chóng quên, còn yêu thì nhớ kỹ. Qua kinh nghiệm “ghét của nào trời trao của đó” cũng đúng nên trong muôn vàn mùi hương của cây cỏ, không mùi hương nào khiến tôi phải mất công đi “thẩm tra” có phải là chính nó không? Chợt thấy nếu chỉ một thoáng phảng phất hương hoa sữa thì cũng hay hay tựa như vị đăng đắng của cà phê,vị ngọt ngào của đôi môi ai đó hay của mùi khói xăng xe hơi chạy qua mà không hiểu sao lúc nhỏ tôi và nhiều bạn khác cũng thích thích ngửi rồi kháo nhau: " thơm quá, thơm quá” như trong một truyện ngắn nào đó của Nguyên Công Hoan có mô tả chỉ tiết này.

Lý do cuối cùng để tôi “ghét” hoa sữa là vì nó mà tôi post bài này và có thể bắt gặp cái bỉu môi, nhăn mặt của ai đó: “Lại cái món tình yêu thời học trò nữa à”

16 nhận xét:

  1. Theo tớ thì hoa sữa thơm 2 lần trong mùa thu. Lần đầu chỉ thoáng qua vào đầu mùa và biến mất khoảng 1 đến 2 tháng mới trở lại. Phải là những người tinh mũi hoặc để ý thì mới nhận thấy lần đầu này. Lần thứ hai thì hoa sữa xuất hiện ồ ạt đến mức độ những người bị xoang cũng ngửi thấy mùi thơm lồng làn. Nếu bạn cảm nhận được mùi hoa sữa giờ này thì tớ có thể thay mặt bác sỹ kết luận rằng bạn không bị xoang. Xin chúc mừng bạn !!!

    Trả lờiXóa
  2. Nói đến Hoa sữa Tớ nhớ đến bài hát Hoa sữa , Bài hát này nói về Hà Nội nhưng cả bài hát không có 1 từ Hà Nội nào, thế mới hay chứ .

    Trong bài hát thì những ai chưa biết về Hoa sữa sẽ tưởng tượng mùi Hoa sữa thơm cực kỳ , thế nên mấy người bạn tớ từ SG ra chơi đều cố gắng thử ngửi mùi Hoa sữa khi đi qua Đường Lê Hồng Phong vào những tối tháng 9,10 , cuối cùng vào SG nhận xét 1 câu xanh rờn khó nói .

    Nhưng với tớ Hoa sữa vẫn có nhiều kỷ niệm , nhất là ngày trước khi đi qua đường Lê Hồng Phong , chở bạn ngồi phía trước mùi tóc của Bạn và mùi Hoa sữa quyện vào nhau sao mà thơi thế , khó lả lắm , bây giờ muốn cũng khó có thể cảm nhận được , vì sao mọi người biết không ?

    Vì bây giờ mình già rồi , mà có đi cùng bây giờ thì đi cùng vợ chứ không phải bạn .

    Trả lờiXóa
  3. Chết thế này khối kẻ đọc xong lại chạnh lòng.
    Nhà tớ ngày xưa là tiểu khu có nhiều hoa sữa nhất HN đấy. Ngay đầu góc cua vào ngõ tớ cũng có một cây khá cổ thụ. Hồi bé tẹo thì sợ cái hoa lúc già đi rụng đầy hai bên cống, gặp gió nó bay loạn xạ, cái này hình như hồi nhỏ gọi là "con điếc tai" vì thấy người lớn dọa nếu nó bay vào tao là nghễnh ngãng luôn...Đến cái thời hẹn hò giai gái thì thi thoảng cũng thấy nó "lồng làn" ra phết...
    Ngồi mãi mới nhớ ra cái bài này, ngày xưa chép trong sổ tay đây:
    ...Lối rẽ vào nhà em,
    Bỗng thơm lừng hoa sữa,
    Cánh hoa vương mái tóc
    Ngõ vương từng mảnh trăng
    Chiếc then cổng vô tình
    Giữ em trong ngõ nhỏ
    Để mình tôi bâng khuâng
    Với ngập ngừng hoa sữa....

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh nói : " Nhưng với tớ Hoa sữa vẫn có nhiều kỷ niệm , nhất là ngày trước khi đi qua đường Lê Hồng Phong , chở bạn ngồi phía trước mùi tóc của Bạn và mùi Hoa sữa quyện vào nhau sao mà thơi thế , khó lả lắm , bây giờ muốn cũng khó có thể cảm nhận được , vì sao mọi người biết không ?

    Vì bây giờ mình già rồi , mà có đi cùng bây giờ thì đi cùng vợ chứ không phải bạn . "

    Mình tìm hộ cậu bạn gái cũ nè :

    " Cảm giác xao xuyến này, cô đã gặp cũng mấy năm về trước, cùng với anh. Khi đó, cũng trên một chiếc xe đạp, không kìm được lòng mình, cô đã ngả đầu vào vai anh và lặng lẽ vòng tay ôm lấy anh. Hình như giây phút đó trái tim anh cũng đập nhanh hơn, hương hoa sữa len vào xua đi sự bối rối giữa hai ngườl. Cô yêu mùa thu Hà Nội cũng bởi thế, mùi thơm của gió, của hoa, đã kết nối những trái tim, để những người yêu nhau xích lại gần hơn.

    Gần 10 năm xa Hà Nội, cô cứ nghĩ, cảm giác này sẽ không quay lại, rằng Sài Gòn đầy nắng sẽ giúp cô xóa đi những cảnh sắc đó. Nhưng cô không ngờ được rằng, khoảng thời gian dài ấy lại chỉ như mới hôm qua. Năm cô rời Hà Nội, cũng ngày chớm thu. Hôm đó, anh - người yêu đầu tiên trong đời cô làm đám cưới. Cô không đủ can đảm đến dự, vội vàng bỏ đi như trốn chạy. Sân ga mùa thu ấy bỗng thật buồn tẻ và ảm đạm, cô nghe như trong lòng mình, đang có bão về.."

    Trả lờiXóa
  5. Nặc danh 1:
    ":Vì bây giờ mình già rồi , mà có đi cùng bây giờ thì đi cùng vợ chứ không phải bạn . "
    Cứ nghĩ phải cho con vợ nặng 0.6 tạ ngồi gióng trước xe đạp đã đủ kinh hồn táng đởm rồi, lấy đâu ra lãng mạn mà thưởng thức hoa sữa

    Nặc danh 2:
    "Nhà tớ ngày xưa là tiểu khu có nhiều hoa sữa nhất HN đấy. Ngay đầu góc cua vào ngõ tớ cũng có một cây khá cổ thụ."
    Nghe giọng đúng gái xóm Hạ Hồi. Riêng tớ vẫn thích đọc là Hạ Hồi hơn là tên chính thống Hà Hồi của nó, nghe như thằng hụt hơi

    Cảm nhận của tớ về cây hoa sữa:
    Ngoài cái mùi hắc bỏ cha mà nhiều bạn nói tới rồi thì tớ thích 2 cái sau:
    Mùa hè bắt được con ve cho đậu lên cành hoa sữa thì ngon luôn vì nó đủ nhựa cho ve hút cả ngày, nếu không thì bẻ đôi cái lá cho ve hút cũng được. Thanh niên THĐ nào từng đổ ve, sờ ve, dính ve chắc còn nhớ trò này.
    Mùa đông còn có trò làm cái lò bằng ống bơ, cậy vỏ cây hoa sữa cho vào đốt lên sưởi ấm. Vỏ cây hoa sữa dày, xốp và đặc biệt là khi khô tự nứt thành những mảnh nhỏ rất tiện đốt. Khoái nhất là khi lò bắt đầu bén, cầm dây quay tít cái lò trên đầu cho bùng lửa lên, may ngày xưa không nhiều xe máy, ô tô như giờ chứ không chắc mình đốt vài cái rồi

    Trả lờiXóa
  6. Thế mới biết các bạn lớp mình toàn người lãng mạn. Bây giờ mình mới tiếc hùi hụi vì ngày xưa không cố mà yêu lấy một anh để còn cảm nhận hoa sữa nó "thơi" đến thế nào...??
    Bây giờ làm lại có được không nhỉ? Có đại gia SG nào ra ngỏ lời bây giừ là em đồng ý nuôn, để được thưởng thức mùi thưm khó tả...
    Làm tới đi các chàng ơi....

    Trả lờiXóa
  7. @Nặc danh 1: Èo chàng chở bạn gái nào mà thời đó đã ngồi dóng rồi cơ á. Mà cái thời đấy tớ nhớ tớ chỉ gội đầu bằng xà bông 72% hoặc Dạ Lan hắc xì chứ làm gì mà thơm nhỉ. Thế mới biết lúc iêu thì mùi gì cũng thăng thiên hết.
    Cơ mà tớ vẫn thắc mắc không biết quả tản mạn hoa sữa này là của chàng/nàng nào mà làm bao nhiêu trái tim nức nở lên tiếng thế.
    Thu đến rồi lại ọp ẹp đi thôi cho nó lãng mạn tí nào.

    Trả lờiXóa
  8. lâu lắm mới thấy họp chợ xôm tụ dư lày. cám ơn bạn nào đã chọn chủ đề hoa sữa quả là trúng tủ, làm cho bạn bè gần xa, bà con khối phố nức nở tuôn ra biết bao nhiêu là cảm xúc.iem cũng muốn viết như thế cơ mà bao lời hay í đẹp đã bị chôm trước rồi. Thôi đành an phận làm độc giả đáng kính vậy. T...rờ

    Trả lờiXóa
  9. Tác giả lên tiếng đi nào, xem định ọpẹp ở đâu để anh em còn hưởng ứng. Lâu rồi chưa nhậu nhẹt với cac bạn, nhớ wá

    Trả lờiXóa
  10. Tớ nghĩ là ngày 31/10/2009 cả lớp mình off đi
    Lâu quá không off thấy nhớ người ngày trước yêu và bg nhớ quá .
    à quên ai có hoa sữa mang đến để cùng ngửi nhé.

    Trả lờiXóa
  11. T...rờ ơi sắp đến mùa hoa....chuối rồi, cảm xúc hoa sữa người đi trước lấy hết rồi, cậu làm phát tản mạn hoa chuối cho thiện hạ biết mặt đi nào, để tớ lại được làm độc giả đáng kính của cậu.

    Trả lờiXóa
  12. ... Một buổi sáng thức giấc, ra đường chạm phải ngọn gió heo many kèm theo chút hanh hao của nắng là biết thu đã về. Mùa thu đem lại cho người ta cảm giác nao nao như là mình đã lãng quên một điều gì đó. Để rồi, người ta đi tìm. Lục tìm trong gói đồ ký ức để tìm gọi kỷ niệm.
    Mùa thu Hà Nội quả là đặc biệt vì đã tiêu tốn không biết bao giấy mức của các bậc vĩ nhân và nghệ nhân. Mùa thu Hà Nội khiến người ta cảm nhận bằng đủ các giác quan: mùi hoa sữa man mát lẩn quất đâu đây,vị ngọt bùi của cốm xanh làng Vòng, hàng liễu rủ bóng bên hồ Gươm, tiếng lá bay xào xạc góc phố và một cảm giác xe lạnh vào buổi sớm mai...Sự cảm nhận này đã làm nên mùa thu Hà Nội trong tim mỗi người. Và tôi rất muốn gọi mùa thu Hà Nội là mùa của tình yêu và ký ức.

    Trả lờiXóa
  13. Biết nói gì về hoa sữa đây em

    Khi hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo

    Lúc thơm thảo hoa đậu cùng thơm thảo

    Lúc phù du hoa dứt áo phù du

    Hoa sữa làm nên một nửa mùa thu

    Là tinh tuý của gió mùa đông, nắng mùa xuân và mưa rào mùa hạ

    Mỗi sáng dậy em thấy tình yêu bừng trên má

    Chính là hương hoa sữa ghé thăm

    Hương thơm níu lòng người đi xa

    Mười năm trời thức trong tôi có mùi hương hoa sữa

    Những bông hoa mang hình chớp lửa

    Những cánh hoa trắng ngát lưng trời

    Nói thêm về hoa sữa em ơi

    Hoa thắp sáng trong mắt người lúng liếng

    Đã bao lần nhìn về Hà nội

    Lại nhớ hàng cây hoa sữa

    Đứng nghiêng nghiêng xoã tóc gội đầu

    Bên hồ Thiền Quang có lần tôi và em cùng nắm tay nhau

    Cùng líu ríu bước chân chạy chốn cơn mưa mùa hạ

    Hoa chạy phía sau hôn đầy tóc, đầy vai, đầy má

    Hoa chạy phía trước rạp mình làm thảm đón chân ta

    Có một lần lần ấy cũng đã xa

    Tôi vẫn nhớ và chắc em vẫn nhớ

    Ngày ấy cũng vào mùa hoa nở

    Trên chiếc thuyền con mình cùng ngắm Hồ Tây

    Trong hoàng hôn man mác đỏ

    Gió heo may se cả dáng em gầy

    Lần đầu tiên tôi dám nắm bàn tay

    Lần đầu tiên em để mình run rẩy

    Và con đường Thanh Niên chiều ấy

    Hương sữa về thơm ngát môi em

    Nói thêm về hoa sữa nữa đi em

    Ngày tôi về những cánh hoa mỏng bay như chuồn chuồn bay thấp

    Mắt em dấu những cơn dông mọng nước

    Cặp môi sinh tắc nghẽn tiếng ru hời

    Và bàn tay chợt tuột khỏi vành nôi

    Mình nhìn nhau một lời không dám hỏi

    Tôi đã đi qua mười mùa hoa đào, hoa xoan, hoa bưởi

    Tôi đã đi qua trăm loài hoa có tên và không tên

    Chỉ có hoa sữa là hoa của tôi và em

    Giờ hoa đã rụng đầy vai áo

    Lúc thơm thảo hoa đậu cùng thơm thảo

    Lúc phù du hoa dứt áo phù du

    Trên vai tôi là một nửa mùa thu........

    Trả lờiXóa
  14. Em nhớ không Hà Nội những chiều mưa

    Gió lặng lẽ luồn qua căn nhà đổ

    Giang đôi cánh mơn man từng phố nhỏ

    Rải lá vàng mong nhuộm nỗi nhớ thương

    Em nhớ không những buổi sáng ướt sương

    Từng hạt nhỏ đu đưa trên lá cỏ

    Cây sấu già khẽ cựa mình trong gió

    Giục mầm non mau trổ những chồi xanh

    Em nhớ không đêm mùa thu Hà Thành

    Đôi trai gái tâm tình bên cửa sổ

    Gánh hàng rong một mình nơi cuối phố

    Hà Nội mỉm cười trong những giấc mơ đêm

    Thu đã sang đưa nỗi nhớ nhiều thêm

    Nghe da diết nỗi lòng người xa xứ

    Hà Nội ngày xưa, em còn nhớ chứ

    Hà Nội bây giờ, chắc vẫn giống ngày xưa...

    Trả lờiXóa
  15. Co le lop minh thanh lap CLB yeu Tho di nhi,
    Thay nhieu nha tho xuat trung qua.

    Trả lờiXóa
  16. Hà Nội
    Tác giả: Thanh Tùng

    Hà Nội ơi, tôi đã cất giữ người cẩn thận
    Như dưới làn da kia dẫu đã héo nhàu, máu vẫn âm thầm chảy
    Hà Nội ơi, nguồn mộng mơ dày như cỏ mùa xuân
    Mỗi khi tôi thấy mình xơ xác
    Tôi lại về đánh cắp
    Dẫu một chút bóng đêm trên đường phố Khâm Thiên
    Dẫu một mảnh lá vàng còn ướt nước Hồ Gươm
    Tôi rung lên mỗi khi chạm bóng cửa ô
    Như được chạm vào vai gầy áo mẹ
    Tôi bé nhỏ và tôi vẫn thế
    Trái tim luôn xao động
    Như bên trong vẫn đầy ắp sóng Hồ Tây

    Vội vã trở về, vội vã ra đi
    Chẳng kịp nhận ra từng con phố
    Nhưng trong tôi vững bền đến thế
    Những chiếc lá nhìn tôi vẫn mắt tuổi học trò
    Những vòm cổ nghiêng xuống tôi hơi ấm
    Thầm thì lời của rêu phong
    Sâu đến nỗi bàng hoàng lạc tới ngàn năm

    Những chiều thu hăm hở tôi đi
    Hồn đánh võng với hơi giăng thấp thoáng
    Từ gốc cây già đến mặt hồ sương
    Từ ngàn xưa đến tận hôm nay
    Quán ngập lá và mắt em đen thế
    Rượu không say, chỉ đủ để buồn thôi!

    Tôi vẫn về Hà Nội của tôi
    Sau những ngày dài khô khốc
    Để thẩn thờ uống từng vết nắng mưa
    Chạy mệt nhoài trên những quảng trường sạm gió
    Mỗi lần ra đi
    Nặng nề như có chửa
    Và vội vàng của một kẻ tham lam
    Vì bất cứ vòm cây nào trên những đại lộ
    Cũng có thể đòi tôi trả lại màu xanh!

    Trả lờiXóa