Hát theo nhạc “Gia tài của mẹ ” của Trịnh Công Sơn Lời 1:
Một ngàn năm nô lệ đàn bà Một trăm năm ta sợ vợ ta Hai mươi năm rửa chén, chùi nhà Gia tài của mẹ để lại cho con Gia tài của mẹ một gã gầy mòn
Một ngàn năm phụng sự đàn bà Một trăm năm phục vụ vợ ta Bao nhiêu năm làm hết việc nhà Gia tài của mẹ để lại cho con Gia tài của mẹ một gã gầy mòn Vợ dạy cho ta biết nướng thịt bò Vợ dạy cho ta biết hâm thịt kho Ta biết hâm thịt kho, chiên chả giò Vợ dạy ta bưng bát mời bà Dạy cho ta biết* *câu tề gia Ôi biết bao là ơn, ơn hằng hà !
Một ngàn năm ôm phận làm chồng Một trăm năm đeo nặng xiềng gông Bao nhiêu năm làm kiếp lòng thòng Gia tài của mẹ :một bộ xương teo Gia tài của mẹ: một xác bèo nhèo Lời 2: Một ngàn năm cung phụng đàn bà Một trăm năm ta đội vợ ta Hai mươi năm nổi tiếng thờ bà Gia tài của vợ để lại cho tui Gia tài của vợ, một đống bùi nhùi…
Vợ dạy ta khai báo thật thà Dạy cho ta chớ vui đường xa Ta chớ vui đường xa, quên vợ nhà Vợ răn ta cấm nếm phở gà Vợ khuyên ta phải mau về ngay Ta phải mau về ngay, cơm nguội này! Một ngàn năm cơm nguội dài dài Một trăm năm thua thiệt đời trai Hai mươi năm nhịn phở từng ngày Gia tài của vợ, nạm gàu tiêu tan Gia tài của vợ, xí quách cũng tàn… Một ngàn năm ta qượn vợ mình Một trăm năm ta nịnh… chằng tinh Hai mươi năm thế giới hòa bình Gia tài của vợ, một trự ho hen Gia tài của vợ, một gã bầm mình Kết: Giận cho ta cái kiếp làm chồng Nhục cho ta phải mang xiềng gông Ta phải mang xiềng gông, kiếp làm chồng… Vợ con ơi, chớ có đì hoài Vợ con ơi, hãy tha dùm tui Xin hãy tha dùm tui, tui lạy mà…
Mẹ kiếp! Anh ạ, em đang vui. Vui gì thì anh đừng hỏi bởi hiển nhiên, ngày 8/3 thì chỉ có vui vì ngày 8/3 , chứ còn vui cái mả mịa gì nữa. Sau những lời chúc tụng, sau những bó hoa lộng lẫy, tâm hồn em là cả một sự rỗng lặng, rỗng lặng đến buồn thương…. Thế nên mới có lời này với anh
Mẹ kiếp! Anh ạ! Em phải thú nhận là tình yêu em dành cho anh là không có gì có thể so sánh. Đừng hỏi em yêu anh nhiều như thế nào, bởi em sẽ xấu hổ vì phải liệt kê bao ngày em đứng cửa chờ anh say mèm ngật ngưỡng trở về nhà, chả dám giận vì lúc đó anh say rồi thì còn biết cái đếch gì nữa … Em còn nhớ những ngày đầu tiên bên nhau. Những ngày trời đẹp như hôm nay vậy. Đám cưới trong se lạnh của mùa đông miền Bắc cho em cảm nhận hơi ấm của anh. Mùi thuốc pháo, mùi ruợu mừng để cho em biết đám cưới là rất thật , anh là rất thật (mà mẹ kiếp! đã bao lâu rồi ruợu không chỉ để nhấp môi cho tình thêm nồng hương thêm đuợm như ngày đó thôi anh nhỉ?)
Mà sao cuộc tình mình không có ngày nào không có rượu bia anh nhỉ. Từ bia bọt với anh em sau buổi làm, đến thắng độ bóng đá uống một trận hoành tráng, sang hơn, là họp mặt 12B với hũ chìm hũ nổi.. Tình mình chỉ có sự muộn màng. Sự muộn màng của những đêm hôm mua gió say mèm anh mò về nhà. Sự cũ kỹ của chân nam đá chân xiêu, sự nhàm chán của ói mửa đêm nào cũng thế ….
Mẹ kiếp, em thì vẫn cứ nghĩ tình yêu em dành cho anh sẽ chẳng bao giờ hết. Tình mình sẽ mãi dài thêm, nhiều thứ thêm. Em biết nhà mình đẹp , con mình đẹp , chia ra thì tiếc lắm (@ Võ Thị Hảo). Anh rất thật bên em, tái mét hoặc đỏ lựng, và sẽ không bao giờ là mây cả dù khi say anh cứ thỏa mái nói về mây, nói về trăng, nói về sao … và bất cứ thứ khỉ gì đầy mơ mộng đi nữa.
Trời hôm nay rất đẹp nhưng em tuởng trời đang mưa. Mưa ngoài trời hay mưa trong lòng khác đếch gì nhau, đều do mình tưởng tượng mà ra cả !! Nhưng anh ạ, chỉ có nỗi đau và niềm mơ hồ về một một cái gì đó đang chết là hiện hữu trong em rất thật. Có đứa vừa gọi em nhận hoa . Hoa hồng đỏ hẳn hoi chứ chả phải mấy thứ hoa vớ vẩn bạn bè gì . Em vừa SMS cảm ơn người gửi hoa xong. Đứa bạn em nó bảo em muốn viết thật thì phải viết hết trong hôm nay. Anh ạ, 8/3 Có lẽ em sẽ phải viết nữa thôi và chén rượu cuối cùng trong hũ rượu chua loét của cuộc sống gia đình chúng ta em xin dành cho anh ..... Mẹ kiếp !!!
Mẹ kiếp! Vợ với con chỉ được cái bố láo bố toét Này em, hôm nay em mượn rượu để chửi anh thì anh cũng xin nghe. Không phải vì hôm nay là 8/3 đâu nhé, 365 ngày ngày nào em chả chửi, em chửi như hát hay anh nghe đâm nghiện. Có lần anh đi công tác nửa đêm gọi về chỉ để nghe em chửi, em nhớ không? Này em, em có biết nỗi khổ của anh khi say bết xết lết còn cố mò về với em không? Trong khi ngoài đường đầy những cám dỗ hấp dẫn! Anh về nhà để ói vì anh biết ói ngoài đường là mất vệ sinh và rất mất tư cách. Này em, em đừng vác cái thằng tặng hoa hồng đỏ ra đây mà dọa. Mẹ nó chứ, nó toàn nhìn em cái lúc em gọn gàng tinh tươm trong bộ bồ công sở thì mới galăng vậy thôi, cứ thử nhìn em đầu quấn lô, mặt bí xị lúc ở nhà xem nó có đủ can đảm mà hoa với hoét không? Anh thách cả họ nhà nó Này em, anh viết nhưng dòng này khi đang rất tỉnh, kẻo chút nữa về anh say lại chắp tay ạ em như mọi khi, em nhỉ. Thôi anh lại đi uống đây
GIA TÀI CỦA VỢ
Trả lờiXóaHát theo nhạc “Gia tài của mẹ ” của Trịnh Công Sơn
Lời 1:
Một ngàn năm nô lệ đàn bà
Một trăm năm ta sợ vợ ta
Hai mươi năm rửa chén, chùi nhà
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ một gã gầy mòn
Một ngàn năm phụng sự đàn bà
Một trăm năm phục vụ vợ ta
Bao nhiêu năm làm hết việc nhà
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ một gã gầy mòn
Vợ dạy cho ta biết nướng thịt bò
Vợ dạy cho ta biết hâm thịt kho
Ta biết hâm thịt kho, chiên chả giò
Vợ dạy ta bưng bát mời bà
Dạy cho ta biết* *câu tề gia
Ôi biết bao là ơn, ơn hằng hà !
Một ngàn năm ôm phận làm chồng
Một trăm năm đeo nặng xiềng gông
Bao nhiêu năm làm kiếp lòng thòng
Gia tài của mẹ :một bộ xương teo
Gia tài của mẹ: một xác bèo nhèo
Lời 2:
Một ngàn năm cung phụng đàn bà
Một trăm năm ta đội vợ ta
Hai mươi năm nổi tiếng thờ bà
Gia tài của vợ để lại cho tui
Gia tài của vợ, một đống bùi nhùi…
Vợ dạy ta khai báo thật thà
Dạy cho ta chớ vui đường xa
Ta chớ vui đường xa, quên vợ nhà
Vợ răn ta cấm nếm phở gà
Vợ khuyên ta phải mau về ngay
Ta phải mau về ngay, cơm nguội này!
Một ngàn năm cơm nguội dài dài
Một trăm năm thua thiệt đời trai
Hai mươi năm nhịn phở từng ngày
Gia tài của vợ, nạm gàu tiêu tan
Gia tài của vợ, xí quách cũng tàn…
Một ngàn năm ta qượn vợ mình
Một trăm năm ta nịnh… chằng tinh
Hai mươi năm thế giới hòa bình
Gia tài của vợ, một trự ho hen
Gia tài của vợ, một gã bầm mình
Kết:
Giận cho ta cái kiếp làm chồng
Nhục cho ta phải mang xiềng gông
Ta phải mang xiềng gông, kiếp làm chồng…
Vợ con ơi, chớ có đì hoài Vợ con ơi, hãy tha dùm tui
Xin hãy tha dùm tui, tui lạy mà…
Mẹ kiếp! Anh ạ, em đang vui. Vui gì thì anh đừng hỏi bởi hiển nhiên, ngày 8/3 thì chỉ có vui vì ngày 8/3 , chứ còn vui cái mả mịa gì nữa. Sau những lời chúc tụng, sau những bó hoa lộng lẫy, tâm hồn em là cả một sự rỗng lặng, rỗng lặng đến buồn thương…. Thế nên mới có lời này với anh
Trả lờiXóaMẹ kiếp! Anh ạ! Em phải thú nhận là tình yêu em dành cho anh là không có gì có thể so sánh. Đừng hỏi em yêu anh nhiều như thế nào, bởi em sẽ xấu hổ vì phải liệt kê bao ngày em đứng cửa chờ anh say mèm ngật ngưỡng trở về nhà, chả dám giận vì lúc đó anh say rồi thì còn biết cái đếch gì nữa …
Em còn nhớ những ngày đầu tiên bên nhau. Những ngày trời đẹp như hôm nay vậy. Đám cưới trong se lạnh của mùa đông miền Bắc cho em cảm nhận hơi ấm của anh. Mùi thuốc pháo, mùi ruợu mừng để cho em biết đám cưới là rất thật , anh là rất thật (mà mẹ kiếp! đã bao lâu rồi ruợu không chỉ để nhấp môi cho tình thêm nồng hương thêm đuợm như ngày đó thôi anh nhỉ?)
Mà sao cuộc tình mình không có ngày nào không có rượu bia anh nhỉ. Từ bia bọt với anh em sau buổi làm, đến thắng độ bóng đá uống một trận hoành tráng, sang hơn, là họp mặt 12B với hũ chìm hũ nổi.. Tình mình chỉ có sự muộn màng. Sự muộn màng của những đêm hôm mua gió say mèm anh mò về nhà. Sự cũ kỹ của chân nam đá chân xiêu, sự nhàm chán của ói mửa đêm nào cũng thế ….
Mẹ kiếp, em thì vẫn cứ nghĩ tình yêu em dành cho anh sẽ chẳng bao giờ hết. Tình mình sẽ mãi dài thêm, nhiều thứ thêm. Em biết nhà mình đẹp , con mình đẹp , chia ra thì tiếc lắm (@ Võ Thị Hảo). Anh rất thật bên em, tái mét hoặc đỏ lựng, và sẽ không bao giờ là mây cả dù khi say anh cứ thỏa mái nói về mây, nói về trăng, nói về sao … và bất cứ thứ khỉ gì đầy mơ mộng đi nữa.
Trời hôm nay rất đẹp nhưng em tuởng trời đang mưa. Mưa ngoài trời hay mưa trong lòng khác đếch gì nhau, đều do mình tưởng tượng mà ra cả !! Nhưng anh ạ, chỉ có nỗi đau và niềm mơ hồ về một một cái gì đó đang chết là hiện hữu trong em rất thật.
Có đứa vừa gọi em nhận hoa . Hoa hồng đỏ hẳn hoi chứ chả phải mấy thứ hoa vớ vẩn bạn bè gì . Em vừa SMS cảm ơn người gửi hoa xong. Đứa bạn em nó bảo em muốn viết thật thì phải viết hết trong hôm nay. Anh ạ, 8/3 Có lẽ em sẽ phải viết nữa thôi và chén rượu cuối cùng trong hũ rượu chua loét của cuộc sống gia đình chúng ta em xin dành cho anh ..... Mẹ kiếp !!!
Chua chát đắng cay thế nhỉ... Của mệnh phụ phu nhân nào đấy
Trả lờiXóaMẹ kiếp! Vợ với con chỉ được cái bố láo bố toét
Trả lờiXóaNày em, hôm nay em mượn rượu để chửi anh thì anh cũng xin nghe. Không phải vì hôm nay là 8/3 đâu nhé, 365 ngày ngày nào em chả chửi, em chửi như hát hay anh nghe đâm nghiện. Có lần anh đi công tác nửa đêm gọi về chỉ để nghe em chửi, em nhớ không?
Này em, em có biết nỗi khổ của anh khi say bết xết lết còn cố mò về với em không? Trong khi ngoài đường đầy những cám dỗ hấp dẫn! Anh về nhà để ói vì anh biết ói ngoài đường là mất vệ sinh và rất mất tư cách.
Này em, em đừng vác cái thằng tặng hoa hồng đỏ ra đây mà dọa. Mẹ nó chứ, nó toàn nhìn em cái lúc em gọn gàng tinh tươm trong bộ bồ công sở thì mới galăng vậy thôi, cứ thử nhìn em đầu quấn lô, mặt bí xị lúc ở nhà xem nó có đủ can đảm mà hoa với hoét không? Anh thách cả họ nhà nó
Này em, anh viết nhưng dòng này khi đang rất tỉnh, kẻo chút nữa về anh say lại chắp tay ạ em như mọi khi, em nhỉ. Thôi anh lại đi uống đây
Chẳng hiểu quái gì hết á
Trả lờiXóaTự nhiên có quả nào nhảy vào blog mượn rượu thế nhỉ. An ninh mạng đâu hết cả rồi. Loạn quá!
Trả lờiXóaMượn rượu, mượn 8/3 để than thân trách phận ấy mà, tâm trạng lắm. kệ các bạn ấy đi
Trả lờiXóaMà này sao từ 12B lên tới 21B vậy ???
Trả lờiXóa