Thương nhớ 12...bờ
Mai Đỏ (Tự nhiên quên hẳn họ và tên đệm)
Mai đỏ hay mặc áo đỏ hơn nữa hơi bôn-xê-vích nên được lấy ngay mầu cờ đỏ làm biệt hiệu. Ngồi cùng bàn với mình, ngồi giữa Trâm Bơ và Chi Bủm – hai giặc cái. Bạn Mai là cháu ruột của ma-đam Toàn hiệu phó, ma-đam Toàn có nụ cười hoa loa kèn cực kỳ chè tươi, trái hẳn với cô cháu gái. Mai đỏ học khá, có vẻ dịu dàng, thùy mị, tóc dài thướt tha, hai tay hay khoanh trước ngực, mặt lúc nào cũng nghiêm nghị, khi cười chỉ chúm chím môi xinh chứ chưa bao giờ cười to thành tiếng, đúng kiểu cán bộ Cách mạng hoạt động trong lòng địch. Hôm nào xung quanh tám nhiều quá, không nghe giảng được ảnh hưởng đến học tập là lại bị lườm yêu, thế nhưng không hiểu sao cán bộ vẫn kiên trì bám trụ suốt hai năm, nhất quyết không rời khỏi khu vực bàn cuối toàn nặc nô lô tĩ. Sao thế hở bạn Mai.
Chị Súy (Dương Diệu Thúy)
Chị Súy là quân khu Liên trì. Hồi đấy là Nhất liên trì, nhì Dã tượng, nghe tiếng cũng thấy hoảng. Môi đỏ, má hồng, người mũm mĩm, mủm mỉm, răng đều như ngô nếp. Là mục tiêu theo đuổi của anh Thanh chuột từ năm lớp 6. Chị Súy có tài quay bài cực kỳ giỏi. Giáo viên có cú vọ cỡ mấy cũng chẳng si-nhê gì. Hồi đi học, chị Súy hơi bị gấu, toàn chơi với mấy anh chị bên lớp G. Sau vụ xăng phi bằng guốc giữa sân trường với hội lớp C, các bạn nữ bên đấy nhìn thấy chị Súy là gọi dạ bảo vâng cứ nem nép...
Tuổi thơ dữ dội thế... mà bây giờ chị Súy đang giữ chức Phó Giám Đốc BIDV chi nhánh ĐĐ và là mẹ của hai đứa con ngoan, học giỏi. Thật đáng kính nể.
Bình Bùi (Võ Thị Hải Bình)
Nghe tên đã thấy mùi võ nghệ. Bình bùi hồi đi học nghịch vào hàng thứ dữ. Tám trong giờ học còn hơn tép nhảy. Có lần bị bố Quang toán cho úp mặt vào tường mấy tiết liền. Năm lớp 10 là bạn võ nghệ với Thanh Chuột. Do không chịu nổi các cú đấm trời giáng của anh Thanh nên sang đến 11 thì chuyển sang dãy bên mình, ngồi cạnh Phú Lỉnh. Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa vì Phú Lỉnh cũng là đứa ít khi nương tay với bạn gái. Hồi đi học, Bình bùi không thấy có hiện tượng trai gái gì, thế mà là đứa lấy chồng sớm nhất hội mình. Bình Bùi bây giờ là vận động viên số 1 môn cử tạ 70kg của PVI. Ở nhà, tay cử chồng, tay tóm hai con, phi lên gác là chuyện thường ngày ở huyện.
Tuấn Anh (Nguyễn Tuấn Anh)
Tháng 6, bằng lăng tím, phượng đỏ, nắng vàng…
Mình nhớ…
Cậu bạn « gai góc » này là lưu học sinh bên Nga…
Nghe hơi bị oai nhưng kỳ thực là bị bà Nhân cho xuống tu nghiệp thêm năm nữa chỉ vì môn Nga . Vào lớp mình từ năm lớp 11, được xếp ngồi ngay đầu bàn cuối, xó lớp, chỉ cách mình một cái mông của ông Phong chó.
Người gì mà lạ lùng ! Gần hết học kỳ một vẫn chỉ lặng lẽ nơi này, không thèm nói nửa lời với ai dù ngồi chung một bàn. Mặt hằm hằm, mắt gườm gườm. Nhìn thấy ghét ! Vào hay ra cũng chỉ duy nhất một động tác…dùng chân, đạp cửa cái rầm một phát, quăng cái cắp lép kèm kẹp vào ngăn bàn. Hành động rất chi là gấu. Suốt thời gian đầu chỉ chơi với Hải Già, Thanh chuột... Mình dám chắc là từ ngày bước chân vào lớp cho đến lúc ra trường người này chưa một lần nói chuyện với quá nửa số bạn của 12b. Thật kỳ quặc !
Mình nhớ…
Sang đến học kỳ hai lớp 11, những hôm chán học, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây mình phát hiện ra bạn khá là bô trai. Cằm chẻ, mũi thẳng như đường bay, miệng không to cũng chẳng nhỏ, vừa đủ tống cả cái bánh chuối vào mồm mà không cần phải cắn làm đôi, cặp mắt hơi dữ giằn một tí nhưng bù lại khá là long lanh. Đặc biệt cái nốt ruồi…không phải nốt ruồi điêu giống thằng Ốt hay em Chi bủm, mà là nốt ruồi duyên ở ngay phía dưới cằm. Mình biết rõ như vậy vì mình là người cũng có một quả nốt ruồi y hệt. Hê Hê. Mỗi tội nốt ruồi này 20 năm sau gặp lại toàn râu là râu, chắc nó tương tư cái nốt ruồi của mình mà sinh ra như vậy. Trang phục đi học của bạn là áo bay, quần bộ đội, có lẽ là cái nghiệp nhà binh nó đã ấn vào bạn từ hồi ấy cũng nên. Bạn bây giờ là Thiếu tá quân đội và là đại gia ngành khảo cổ, chuyên gìn giữ các loại trống đồng nhiều niên đại của Việt Nam.
Mình nhớ…
Một ngày…bạn nằm thở oxi giữa một đám dây rợ loằng ngoằng. Cả lũ con gái khóc như mưa… Mình về nhà rồi vẫn còn khóc. Buổi tối ăn cơm xong ngồi rửa bát lại khóc, cứ hu hu, tu tu, chỉ sợ bạn mình chết. Bây giờ chồng tra tấn đau cỡ mấy cũng không thèm khóc. Hê Hê.
Hôm lai mẹ bạn từ viện về - Mẹ Nga chỉ nặng độ nửa tạ gạo cộng thêm độ hơn chục ký khoai, còn mình thì chưa được nổi một bao xi măng thế mà con bé vẫn phi băng băng, hơi bị khỏe. - ngồi đằng sau, mẹ bảo con giai mẹ đàn hay, hát giỏi, yêu mẹ, thương cha, tình cảm bịn rịn còn hơn con gái…Ui chao !
Dạo đấy bạn nghỉ hơn một tháng mình đi học buồn năm sáu tuần...
Mình còn nhớ…
Có lần đi chơi đưa cu Nhã về nhà, lúc về trời mưa có cái nón rách mà cứ đùn đẩy, đội đi…đội đi…đội đi…
Rồi những lần đi chơi cùng Khánh tẩm, Thanh chuột trên tận Quảng bá rất là vui…nhìn bạn cười cười, nói nói…mình nghĩ chuyện thật mà như đùa.
Mình vẫn nhớ…
Ngày sinh nhật bạn, 6/5 mình với Chi bủm len lén kẹp vào vở bạn cái bưu thiếp nhỏ xíu với lời chúc vô cùng trong sáng…hơi bị lãng xờ mạn…đẹp tựa trong sách xưa.
Và tất nhiên là mình biết…
Bạn là một bạn trai rất chi là đặc biệt đối với mình trong suốt thời đi học cấp 3.
Hê hê.
ối giời ôi! lãng mạn chết đi được, cái người cuối cùng được nhắc tới trong loạt phóng sự vặt vãnh ấy chắc là cũng cảm thấy bồi hổi bồi hồi nhỉ? Quá là bất công, kẻ thì chỉ được mươi dòng nhắc nhở tới cho phải phép, chàng thì dài miên man vô tận những kỷ niệm cứ nối tiếp nhau cuồn cuộn chảy về trong ký ức của nữ văn sĩ xóm Hạ Hồi. Bái phục sư tỷ!!! T..rờ
Trả lờiXóaminh cung dong y voi nhan xet tren day day.
Trả lờiXóadung la bat cong that , ke hoc chung voi nu van si suot bao nhieu nam thi chi duoc vai dong ngan ngui ko bang mot thieu ta quan doi chi di chung duong co 2 nam cuoi cap 3 ma duoc ke lai chi li den the.
nhung ma an tuong qua, bay gio minh moi biet "say nang" thieu ta quan doi den the.
Huong - SFO
xin bo tuc lai dong viet thieu chu tren day nhe :
Trả lờiXóaAn tuong qua, bay gio minh moi biet ban Ngan "say nang" thieu ta quan doi lau den the. Lang man chet nguoi luon.
Huong - SFO
Ôi giời mấy chị gái già được nhắc đến đã là may mắn lắm rồi. Lại còn đòi so sánh với mối tình đầu (biết đâu cũng là tình cuối) của rồ măng tic que, đúng là liều thật. "...chuyện thật mà như đùa" thiếu tá ơi, chàng có nghe thấy không, con tim em vẫn đập loạn nhịp khi thấy chàng đấy. Tớ đảm bảo là đến giờ này nàng vẫn sẽ khóc nếu thấy chàng với một đống dây rợ loằng ngoằng... chỉ không biết rằng nó loằng ngoằng ở đâu thôi... hơ hớ
Trả lờiXóađọc cũng vui vui đấy nhưng mà thiếu trung thực: mẹ nó tha không tẩn chồng thì thôi chứ chồng nào dám tra tấn.
Trả lờiXóaNHÀ VĂN SỬA LẠI ĐI CHỨ.
Các cậu ah,được nhắc đến tên là tốt rùi, đừng tỵ nữa tình cảm tuổi học trò thật đẹp.Tớ đảm bảo là ai cũng có người viết về mình nhiều nhiều nhiều... như thế, phải ko nhỉ.
Trả lờiXóaÊ hay mình mở top viết về người bạn mà mình yêu mến được ko các bạn ???
Tớ nhờ sau mấy lần chồng tẩn tự thì tự nhiên lại viết được văn thế mới đểu chứ. Thế đấy. Nhưng mà nói nhỏ thôi k về chồng mà biết đuợc tẩn cho mấy trận nữa có mà viết tiểu thuyết.
Trả lờiXóaAi cũng được Ngân cho vào KU một tý , nhưng đọc đến đoạn "lột" tả KU của thiếu tá thấy dài lê thê mà còn ro-man nữa , khiếp thật , yêu thế mới gọi là yêu chứ , thảo nào lần off vừa rồi ko có thiếu tá Ngân ta buồn thiu.
Trả lờiXóaGiá kể mình cũng được ai "lột" tả thế thì thích nhỉ
Hêhê dứt điểm là bạn Ng k có KU nhé, tự nhiên sau lần ọp sai và nhờ vào cái bờ...lốc của bạn Đức - KU tự nhiên ở đâu vọt ra. Đểu thế chứ.
Trả lờiXóaCòn cái đoạn lột tả thì tớ chịu nhé. Mời nặc danh liên hệ với bạn Ngọc Hải.
Theo minh thi chang ai ganh ty voi moi tinh dau cua ban Ngan dau. Nhung su so sanh day chi cang lam tang them tinh lang man va tuyet voi cua thien tinh su thoi.
Trả lờiXóaChac chan THIEU TA doc duoc nhung dong tam su do se cam dong ma roi nuoc mat day.
Ngoai ra minh tin rang nhung thanh vien 12b duoc "vinh danh" trong 5 phan KY UC VAT cua ban Ngan vua qua da rat sung suong va hanh phuc khi ma duoc "TRO LAI VOI DONG SONG TUOI THO". Nhat la minh mot nguoi dang song o rat xa cac ban va co rat it co hoi duoc gap mat cac ban.
Huong - SFO
Xin đính chính ngay là không fải mối tình đầu nhé. Hồi đấy mà được yêu thì k khéo là mối tình đầu thật nhưng rất tiếc là chưa yêu nhau được ngày nào nhé mà tớ chỉ thương thầm trộm nhớ thôi.
Trả lờiXóaBạn Đức ơi bằng mọi giá bạn phải làm sao để thiếu tá đọc được những dòng này... chứ không thì tàn một đời hoa mất... lãng phí lắm...
Trả lờiXóaÀ đương nhiên là nó chưa phải là tình song phương, mà mới chỉ là tình đơn phương, dưng mà vẫn là tình đầu, nó thơ mộng lãng mạn và đẹp lắm cơ. Nó sâu nặng đến mức sau hai thập niên gặp lại mà nữ văn sĩ đầy men-lỳ (chồng đánh không sợ) vẫn thấy run rẩy. Ngày xưa là người hùng, bây giờ vẫn là người hùng (cái mặt đẹp trai thấy... ghét), thêm hai chữ đại gia, lại còn đeo quân hàm mới oách. Bảo làm sao người ta không thẫn thờ được... đúng là con cá trượt là con cá... quá xộp... ốp ồm ộp..
Trả lờiXóaCái giọng điệu này là của cái con bạn thân mình đây mà. Nó lại cứ hiểu hết cả lòng ruột mình mới kinh chứ. Cơ mà Thiếu tá là second tình rồi em ạ.
Trả lờiXóaĐú với bạn Ng một chút :-)
Trả lờiXóaGiờ này ở một cánh rừng nào đó, dưới chân 1 con voi già có chàng thiếu tá đang ôm laptop mà bồi hồi nhớ kỷ niệm xưa...
Lúc nào rảnh tớ sẽ múa phụ họa cho bạn Ng bằng cách thêm link ảnh để các bank click vào ai đó sẽ thè lè cái mẹt ra
Đức ơi cậu phải chụp lại ảnh cho tớ nhé, cái ảnh của tớ cậu chụp mấy lần trước trông đúng là cái mẹt, cơ mà mặt tớ thì lại xinh (bạn Ngân bảo thế)
Trả lờiXóaTức ghê! Ký ức của mình còn đẹp hơn bạn Thiếu tá mà không được kể đến. Chi - thư ký đâu rồi lên tiếng đi chứ. Hãy kể lại những ký ức của mình cho các bạn nghe đi. Nhiều người sẽ tức điên lên vì không được hưởng cũng như chứng kiến những giây phút đó.
Trả lờiXóaHay mình dùng kế hèn gửi link của blog cho anh chồng có cô vợ mộng mơ này đi. Kha ... Kha ...
Anh cu Nhã đấy à. Ký ức của em Ngân về anh có kém gì Thiếu tá đâu nhỉ. Thế mà anh nỡ lòng nào hại em thế.
Trả lờiXóaNào em CHi hay anh Nhã cho ký ức trào ra, ùa về đi cho các bạn xem cái nào
Bạn nặc danh nào kiện tụng về chân dung đó?
Trả lờiXóaChết thật thôi, U40 rồi mà vẫn xúm lại khen nhau xinh. Như các cụ vẫn bảo: "Nói thế phải tội chết".
Thôi mình lượn, không thế nào cũng bị ăn chửi
Vụ ký ức thì phải để anh Nhã chứ em Chi thì văn dốt võ nát, lại kém cái khoản dô măng tic que nên nếu có ký ức thì cũng chẳng thốt thành nhời được. Em chỉ được mỗi cái xinh thôi híhí. Anh Nhã xem có trào ra được tí nào thì làm tới đi. TBTC chứ có phải là ... ít đâu, anh cứ trào ra cho nữ văn sĩ này ghen tị đi. Mình cũng phải gây tiếng vang để cạnh tranh chứ lị... hị hị..
Trả lờiXóaAnh em chuẩn bị áo phao đi...chứ anh Nhã và chị Chi mà trào là như sóng thần đấy.. hik hik...Trào cho tý gì đi, trời đang nóng quá.. .há há há
Trả lờiXóaChị em đã thể hiện tình củm của mình rùi, bây giờ đến lượt anh em thể hiện đi thôi. Chẳng nhẽ hồi đó anh còn bé lắm mấy em ơi hay sao...
Trả lờiXóaNghe cái đoạn lột tả về thiếu tá, cô nàng thì quá nãng xờ mạn, mà chàng thì gai góc và bí ẩn quá ta. Nghe chừng tớ cũng muốn khám phá quá.
Trả lờiXóaBác nặc danh ơi. Bây giờ bác tìm hiểu còn được chứ khám và phá thì có đứa nó xử từ cách đây 9,10 năm rồi chị em ta còn quái gì nữa. May ra bác muốn phá nát thì vẫn may ra còn cơ hội nhào dô chứ em là em xin thôi.
Trả lờiXóaNày cứ liên quan đến đại gia đồ cổ và bà thuyền chài là y như rằng thiên hạ lại nháo nhác cả lên. Đức ơi cậu đã liên lạc với thiếu tá chưa thế, để sau khi chàng đọc những dòng này bọn mình lại off vụ nữa xem ngô khoai nó ra sao. Vụ này vui ghê. Nếu chàng ở bên Lào cũng phải triệu cổ về. Mệt với anh chị này quá... háháhá
Trả lờiXóaThần đồng KU ơi , viết đến đọan thiếu tá là hết KU rồi à , lớp mình còn nhiều bạn nữa để có Ku mà . Cho thêm KU6, KU7.... đi.
Trả lờiXóaCòn một cái KU quan trọng nhất dưng mà chưa nặn ra được, KU đấy còn đang thai nghén nặc danh ạ. Hy vọng trong một ngày gần đây lại có KU hầu mọi người. hehe
Trả lờiXóaBạn nặc dạnh nào xúi dại tớ làm Bồ câu đưa thứ thế. Tớ chả dại đâu, hôm trước TBTC Nhã cu đã e hèm vì tội "Có nguy cơ ảnh hưởng hạnh phúc gia đình" rồi
Trả lờiXóa